prime nathan

Tinh bột gồm hai dạng polymer của α-glucose được liên kết bằng liên kết glycoside, nhưng khác nhau về cấu trúc:

– Amylose là chuỗi không phân nhánh với các đơn vị glucose liên kết α-1,4-glycoside, mỗi chuỗi thường chứa hơn 1000 đơn vị glucose. Trong dung dịch, chuỗi amylose xoắn lại thành cấu trúc xoắn ốc với 6 đơn vị glucose trong mỗi vòng xoắn, tạo ra một khoang trống bên trong. Khi có mặt iodine, phân tử I2 sẽ nằm vừa khít trong khoang này, tạo phức màu xanh tím đặc trưng.

– Amylopectin cũng có cấu trúc cơ bản với liên kết α-1,4-glycoside, nhưng cứ sau 20-25 đơn vị glucose lại có một nhánh bên được tạo ra bởi liên kết α-1,6-glycoside. Do cấu trúc phân nhánh này, amylopectin chỉ tạo phức màu nâu đỏ nhạt với iodine.

Một nhóm học sinh dựa vào thông tin trên đã đưa ra các nhận định sau:

(1) Phản ứng thủy phân hoàn toàn 1 phân tử amylose sẽ có thể tạo thành tới 1000 phân tử glucose, trong khi amylopectin sẽ tạo ra nhiều hơn do có thêm các nhánh.

(2) Phản ứng màu với iodine có độ nhạy khác nhau giữa amylose và amylopectin vì chỉ có cấu trúc xoắn của amylose mới tạo được khoang phù hợp để giữ chặt phân tử I2.

(3) Trong phân tử amilopectin, số liên kết α-1,4-glycoside luôn nhiều hơn số liên kết α-1,6-glycoside vì cứ 20-25 liên kết α-1,4 mới có một liên kết α-1,6-glycoside tạo thành.

(4) Một nhược điểm của phép thử tinh bột bằng iodine là nó không thể phân biệt được hỗn hợp amylose và amylopectin với amylose nguyên chất, vì đều cho màu xanh tím.

(5) Nếu thủy phân không hoàn toàn một mẫu tinh bột chứa cả amylose và amylopectin, sẽ thu được hỗn hợp gồm glucose và các đoạn oligosaccharide có độ dài khác nhau.

Sắp xếp các nhận định đúng theo số thứ tự tăng dần? (ví dụ: 1234, 24,…).

Neo Pentan chọn trả lời