Trong nghiên cứu khảo cổ học, để xác định tuổi của các cổ vật làm từ vật liệu hữu cơ (như xương, gỗ,…), người ta thường sử dụng một đồng vị phóng xạ của nguyên tố X. Đồng vị này được tạo thành trong khí quyển khi hạt nhân
hấp thụ một hạt neutron. Trong tự nhiên, đồng vị đó không bền, phát ra tia β- (
) để trở về dạng
.
a) Xác định kí hiệu hạt nhân của đồng vị
.
b) Viết phương trình hạt nhân hình thành và phân rã của đồng vị
.
c) Giải thích vì sao có thể dùng đồng vị này để xác định tuổi của cổ vật hữu cơ.
d) Tháng 12/2024, tại Bắc Ninh, người dân phát hiện thấy hai mẫu thuyền cổ. Các nhà khảo cổ học đã cho khai quật vào tháng 4/2025. Một mảnh gỗ từ chiếc thuyền được gửi đi đo hoạt độ phóng xạ của đồng vị
(theo Vnexpress ngày 04/5/2025).

(i) Tính tuổi của con thuyền trên, nếu giả thiết phòng thí nghiệm báo kết quả hoạt độ phóng xạ của đồng vị
trong mẫu là 77,26% so với hoạt độ phóng xạ của đồng vị
trong vật sống. Biết tuổi của cổ vật được tính theo phương trình:

Trong đó:
– t là tuổi của cổ vật (năm);
– k là hằng số phóng xạ; với k = ln2/t½
– A₀ là hoạt độ phóng xạ của đồng vị
trong vật sống;
– At là hoạt độ phóng xạ của đồng vị
trong mẫu vật tại thời điểm nghiên cứu;
– t½ là chu kì bán rã của đồng vị
có giá trị là 5730 năm.
(ii) Nêu một lí do có thể dẫn đến sai số của kết quả xác định tuổi của chiếc thuyền cổ khi sử dụng phương pháp đo hoạt độ của đồng vị phóng xạ trong trường hợp trên.
Câu trả lời tốt nhất
(a)
là 
(b) Phản ứng hình thành
:
+ n →
+ p (1)
Phản ứng phân rã
:
→
+ e (2)
(c) Trong khí quyển,
hình thành nhờ quá trình (1), sau đó chuyển hóa thành 14CO2. Thực vật hấp thụ 14CO2 này, kéo theo động vật ăn thực vật cũng hấp thụ theo, vì vậy khi động, thực vật còn sống thì hoạt độ phóng xạ của đồng vị
không thay đổi.
Khi động, thực vật chết đi, quá trình hấp thụ
ngừng lại nhưng quá trình phân ra (2) vẫn diễn ra, vì vậy hoạt độ phóng xạ của đồng vị
giảm dần. Từ đó ta có thể xác định được tuổi của cổ vật thông qua đo hàm lượng
còn lại.
(d)
i. Thay số, với A₀/At = 1/77,26% ta có t = 2132,74 năm
ii. Lí do sai số: Ta không thể đo được hoạt độ phóng xạ của đồng vị
vì thời điểm sinh vật chết là quá khứ rất xa xưa. Ta chỉ đo hoạt độ phóng xạ của đồng vị
của sinh vật sống ở hiện tại và coi đó cũng là giá trị của hoạt độ phóng xạ của đồng vị
của sinh vật tại thời điểm chết trong quá khứ. Các giá trị này không bằng nhau vì lượng
đã thay đổi nhiều bởi nhiều yếu tố tự nhiên cũng như con người (do hoạt động của mặt trời, từ trường trái đất, đốt nhiên liệu hóa thạch hay thử nghiệm hạt nhân…), mẫu cũng có thể bị nhiễm bẩn bởi C hiện đại hơn hoặc cổ đại hơn.
