Các công trình làm bằng thép (hợp kim của Fe và C) dễ bị ăn mòn điện hoả khi tiếp xúc với nước biển. Một trong số các phương pháp bảo vệ các công trình bằng thép khỏi sự ăn mòn điện hoá là gắn các khối nhôm (aluminium, Al) hoặc kẽm (zinc, Zn) hoặc hợp kim của chúng vào phần chìm dưới nước biển của các công trình đó.
Cho biết thế điện cực chuẩn của Na+/Na và Fe2+/Fe lần lượt là –2,713V và –0,440V. Khi thảo luận về phương pháp bảo vệ các công trình bằng thép nêu trên khỏi sự ăn mòn điện hoá, một học sinh đề xuất: “Có thể sử dụng khối kim loại natri (sodium, Na) thay thế cho các khối nhôm hoặc kẽm để bảo vệ các công trình bằng thép đó”. Một số nhận định đồng tình và không đồng tình với đề xuất này được đưa ra như sau:
(1) Có thể sử dụng khối kim loại natri do kim loại này có tính khử mạnh hơn sắt.
(2) Có thể sử dụng khối kim loại natri do kim loại này và nhôm đều có khối lượng riêng nhỏ.
(3) Không thể sử dụng khối kim loại natri do kim loại này dễ phản ứng với nước biển.
(4) Không thể sử dụng khối kim loại natri do kim loại này có tính khử yếu hơn sắt.
Nhận định đúng là
A. nhận định (4). B. nhận định (3).
C. nhận định (2). D. nhận định (1)
Câu trả lời tốt nhất
(1) Sai, đúng là Na có tính khử mạnh hơn Fe nhưng Na không thể bảo vệ Fe do Na tan trong nước quá nhanh.
(2) Sai, các kim loại hy sinh được gắn chặt trên kim loại cần bảo vệ, vì vậy khối lượng riêng lớn hay nhỏ không phải là vấn đề cần quan tâm.
(3) Đúng, đây là lý do khiến Na không được sử dụng để bảo vệ Fe.
(4) Sai, Na có tính khử mạnh hơn Fe nhưng vẫn không sử dụng được (như trên).